Chị thật giỏi khi làm cho chồng em trẻ lại như tuổi 20

Anh ấy vô tư lắm, đi sang đường còn nép vào em để đọc tin nhắn, lái xe nhưng mắt cứ chăm chăm ngó vào điện thoại.

Chào chị. chị em mình chưa gặp nhau nhưng đây lần đầu và sẽ là lần cuối em viết thư gửi chị, gửi tới người đang đắm đuối cùng anh- người chồng đã cùng em bước đi trong 20 năm cuộc đời và tặng em hai đứa con gái thật tuyệt. Vậy nhưng 20 năm ấy không bằng một năm ngắn ngủi khi các anh chị bắt đầu họp lớp, kết nối nhau trên mạng xã hội, cùng nhau nhớ lại thời tuổi trẻ. Kỳ diệu thật chị ạ, người đàn ông 50 tuổi bỗng trở nên trẻ trung đến vậy, đi làm về vợ con bên cạnh nhưng anh tay không rời điện thoại, mắt không rời màn hình và miệng không ngớt mỉm cười. Sự say sưa về với hồi ức tuổi học trò ấy khiến chồng em như trẻ lại 20 tuổi, trở về thời vô tư chưa có vợ con nên anh dường như quên đi thực tại ngoài chiếc điện thoại rung bần bật cả ngày lẫn đêm.
Anh ấy vô tư lắm nhé, đi sang đường còn nép vào em để đọc tin nhắn và trả lời, lái xe nhưng mắt cứ chăm chăm ngó vào cái điện thoại và bàn tay thì bứt rứt trên vô lăng. Nhiều đêm em ngủ rồi mà giật mình thon thót vì đầu giường còn rung tin nhắn hay chưa sáng điện thoại đã kêu. Trong những người bạn cũ, chị là người nhõng nhẽo với chồng em nhất. Các tin nhắn của chị khiến em bối rối, bực bội, nhiều lúc cảm thấy tim như nghẹt lại và cổ họng thì khô bỏng. Nhưng chồng em chỉ cười và bảo em trẻ con, nghĩ vớ vẩn, chẳng qua chị đang trêu anh ấy thôi, chứ chị là người thành đạt, có địa vị, đoan chính,thèm gì ong bướm gái trai. Nghe đâu chị cũng là phó giám đốc một công ty lớn chứ chẳng phải loại vớ vẩn.
Với bản năng của phụ nữ em thừa hiểu đó không chỉ là lời trêu chọc vô tư và với kinh nghiệm của phụ nữ em thừa hiểu một khi đã muốn thì phụ nữ dù ở tuổi nào, nhan sắc ra làm sao luôn có thể khiến đàn ông sập lưới. Nhất là những người cả tin, ham vui dễ dãi như chồng em thì điều đó càng đơn giản. Quả là vậy, tin nhắn của chị và chồng em nhắn cho nhau giờ đã được cài mã code cẩn thận. Thôi thì đã vậy em cũng cố tập trung vào con cái, công việc, với suy nghĩ "mắt không thấy thì lòng không đau". Cho đến khi linh cảm phụ nữ như mách bảo em điều gì đó, em gọi điện anh nói rằng đang tiếp khách. Tiếp khách ở quận I gì mà yên tĩnh như trong phòng ngủ? Rồi em tình cờ thấy vỉ thuốc tăng sinh lực còn dở trong túi quần anh rơi ra, xem điện thoại thì em thấy tin nhắn của anh chị nhắn cho nhau chưa kịp xóa. Đọc tin nhắn của chồng em, chắc mắt chị long lanh hạnh phúc, lòng rạo rực hân hoan, miệng cười tươi rạng rỡ nhỉ! Còn em cảm giác hụt hẫng, cổ họng khô và đắng nghét, nước mắt lã chã rơi, tinh thần suy sụp như không còn sức sống. Vâng, em hiểu điều gì phải đến đã đến.
Em từng đọc hàng chục, thậm chí hàng trăm bài chồng ngoại tình. Nhiều bài báo ca ngợi những người phụ nữ mà họ gọi là khéo léo giả câm, giả điếc, nhịn nhục chờ chồng chán phở về ăn cơm, có bài bày cách cho các chị vợ nấu món ăn để chồng không còn ham muốn... chắc em không khéo léo chị ạ. Từ lần đầu chồng nói dối đi gặp người yêu cũ, rồi khi anh ấy cặp với một chị buôn bán cùng em cứ tự dằn vặt bản thân, buồn và bực bội mà không biết nhắm mắt làm ngơ, cố mà ngon ngọt, quyến rũ chồng quay về. Em không giả vờ uốn éo ve vuốt chồng khi biết anh vừa ở bên người khác chị nhỉ! Thế nên chuyện vợ chồng nhà em chẳng mặn nồng lắm đâu bởi cảm xúc hờn giận đan xen. Dù em biết anh ấy không muốn phá nát cái gia đình này nhưng em quyết rồi chị ạ, lần này em buông.
Em từng nghe nói đàn ông ngoại tình lần một sẽ có lần hai, lần ba, quả là vậy. Vì tình nghĩa vợ chồng 20 năm, em cảm ơn chị mang lại cho chồng em cảm xúc mới lạ mà anh ấy đã lâu không có được ở em. Em đau lắm chị ạ, không biết nỗi đau này khi nào mới nguôi ngoai, nhưng em cảm ơn chị vì trong những người ấy của chồng em thì chính chị là người cho em quyết tâm để sống cho mình. Từ ngày mai, thay vì lao về nhà chờ chồng thì em sẽ đi tập gym, yoga hay spa để chăm cho bản thân mình. Em sẽ không từ chối lời bạn bè cũ cà phê nữa, em cũng nhất định không phải buồn bực day dứt mà sống trọn vẹn cho mình, cho hai con gái yêu quý.
Tất nhiên, chắc các con sẽ rất đau khổ vì bố mẹ chia tay, học trò của em có đứa còn sốc bỏ học vì bố mẹ ly dị, nhưng em biết con thương em, sẽ còn đau khổ hơn nếu thấy em phải chịu đựng, vì thế mẹ con em sẽ cùng nhau vượt qua tất cả. Bố mẹ em chắc sẽ buồn và thương con gái, tiếc cậu con rể vui tính thích thể thao, hay cùng ông bà đánh cầu lông mỗi sáng. Nhưng những thứ đó không đáng để em phải hy sinh thêm nữa. Chắc duyên nợ tới đó thôi thì chấp nhận. Em mong là chị sẽ giữ được anh ấy vui lâu, chị nhớ mua thêm đồ bồi bổ cho anh ấy hoặc có thể là vài vỉ thuốc mà anh hay xài khi bên chị nhé.
Em chỉ biết tên chị, không biết chị có chồng chưa, có con cái không. Nếu chưa  có thì may quá, còn nếu có rồi em mong anh ấy và các cháu không phải đau khổ. Em không oán trách chị đâu vì dù chị có thả thính mà chồng em không muốn đi thì chẳng ai bắt anh ấy rời bỏ gia đình được. Đó là lựa chọn của anh ấy chị nhỉ!
Bình An

Có nên trả thù người phụ nữ từng làm tôi đau khổ tột cùng

Tôi bất ngờ nhận ra vợ của đối tác là người yêu cũ của tôi.

Tôi là nam, gần 40 tuổi, cái tuổi chẳng còn trẻ để có thể lập gia đình, ổn định cuộc sống. Nhưng tôi vẫn chưa thể mở lòng vì một lần phụ bạc của người yêu. Có thể mọi người sẽ nói tôi hãy mở lòng để đón nhận một tình yêu mới khi đã chia tay người yêu cũ, nhưng thật sự vết thương này vẫn còn đeo bám tôi đến tận bây giờ. Lúc còn là sinh viên, tôi có yêu một cô gái học cùng trường và ở chung dãy trọ. Tình yêu sinh viên đẹp với bao kỷ niệm, hai đứa yêu mà không có tính toán thiệt hơn, luôn quấn quýt bên nhau, cùng chia sẻ những khó khăn khi còn đi học. Thế rồi ngày ra trường đến, em tìm cho mình một công việc trong cơ quan nhà nước do người thân xin cho, còn tôi tay trắng nên chật vật để xin việc (thời đó tư nhân rất ít việc không như bây giờ). Em đi làm nhưng tình yêu của chúng tôi vẫn rất khăng khít, tôi đi làm nhiều thứ để có tiền, có cơ hội chúng tôi luôn dành thời gian bên nhau thật lãng mạn. Cuối cùng cũng có người giúp đỡ tôi xin được công việc đúng chuyên môn, nhưng lại cách xa nhà cả nghìn cây số. Nhưng vì tương lai nên tôi hỏi ý kiến em, em đồng ý để tôi đi. Hai đứa hẹn nhau chỗ nào dễ sống thì cùng nhau đến đó lập nghiệp. Tôi rất vui mừng vì được người mình yêu nhất và gia đình ủng hộ.
Chúng tôi yêu xa nhưng tôi thường tranh thủ về thăm em mỗi khi được nghỉ dài ngày (mặc dù lúc đó đi lại còn khó khăn). Cuộc đời có ai ngờ, một thời gian thấy biểu hiện của em khác lạ, tôi linh tính em đã có người theo đuổi nên về hỏi thì em nói không có. Tôi cũng thấy yên tâm. Có điều sợ mất tình yêu nên tôi quyết định sẽ về gần nhà đi làm (mặc dù gia đình phản đối). Em cũng đồng ý, nói là còn yêu tôi, nói tôi về công việc ổn định sẽ tổ chức đám cưới. Tôi quay lại chỗ làm thu xếp, làm đơn xin nghỉ việc. Vì quá gấp nên đơn vị chỗ làm nói cho thời gian một tháng để tìm người thay thế. Tôi báo cho em biết, em nói vậy thì em đợi.
Bỗng nhiên có người quen tôi nói em sắp làm đám cưới với người khác, tôi bất ngờ lắm nhưng cũng hỏi cho ra nhẽ nhưng em cắt liên lạc. Tôi gọi hỏi người nhà của em thì mới biết em chuẩn bị lấy chồng, người có điều kiện kinh tế. Tôi thật sự thất vọng, buồn rầu, nhưng vì thể diện khi đã làm đơn xin nghỉ việc nên tôi không thể không nghỉ. Tôi không làm chỗ cũ nữa mà đến Sài Gòn tìm việc để quên đi mọi thứ. Thời gian cứ vậy trôi đi, trời không phụ lòng người, tôi tìm đủ mọi việc để làm, vừa làm vừa học nâng cao trình độ và kinh nghiệm. Cuối cùng tôi tìm được công ty mà mình ao ước với mức lương và thưởng xứng đáng cho cống hiến của tôi.
Rồi tôi được đề bạt cân nhấc lên làm trưởng phòng kinh doanh. Công ty có cả chi nhánh ngoài Bắc, Trung, Nam (tôi thấy thật sự may mắn) nhưng có lẽ chữ ngờ chẳng ai nói được, công ty tôi làm ăn với một công ty ngoài Bắc, tôi được giao phụ trách hợp đồng mới ký từ trưởng phòng cũ (một hợp đồng có giá trị khá lớn). Khi thực hiện hợp đồng bên công ty kia không đảm bảo thời gian và chất lượng, ông giám đốc đã gặp tôi để thương lượng và xin cho qua (nếu được sẽ hậu tạ). Khi gặp, thật bất ngờ tôi nhận ra chồng người yêu cũ (vì trước đó tôi không tin họ cưới nên người bạn đã chụp hình cưới gửi cho tôi xem và tôi cũng coi lại thông tin hợp đồng thì mới biết chính xác. Thư ký của người đó chính là vợ anh ta, là người yêu cũ của tôi.
Tôi rất sốc, vì uy tín của công ty tôi quyết định từ chối và nói cứ theo hợp đồng mà thực hiện, tôi giận dữ ra về. Về nhà, bao nhiêu suy nghĩ trong đầu tôi hiện ra, có nên nhân cơ hội này để trả thù cho mình? Tôi quyết định đem tâm sự của mình kể cho giám đốc nghe, giám đốc là người tin tưởng tôi nên nói để bù đắp cống hiến của tôi cho công ty thì hợp đồng này do tôi toàn quyền quyết định. Sau đó tôi nhận được cuộc gọi từ một người phụ nữ và tôi nhận ra đó chính là giọng cô ấy. Cô ấy năn nỉ tôi giúp (lúc đó tôi không trả lời câu nào mà chỉ nghe cô ấy phân trần), nếu phải đền bù thì thiệt hại lớn làm công ty lao đao, tôi cúp máy và nhắn tin hẹn gặp mặt. Khi gặp, cô ấy sửng sốt vì đó chính là tôi. Tôi và cô ấy ngồi nói chuyện công việc, trong lòng tôi vẫn còn nỗi uất ức ngày nào. Tôi nói với cô ấy để về suy nghĩ rồi cho câu trả lời. Tôi phải làm gì? Có nên trả thù người từng làm cho mình đau khổ tột cùng hay thương lượng lại hợp đồng cũng coi như trả thù? Tôi thật sự rất rối, mong các bạn cho tôi lời khuyên.
Nam

Lương 25 triệu mỗi tháng, tôi vẫn bị bạn gái chê và đòi chia tay

Cô ấy nói tôi không có chí tiến thủ, không biết trau dồi kiến thức để tốt cho công việc và cuộc sống sau này. 

Tôi 26 tuổi, sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo đói. Nhà tôi lại đặc biệt khó khăn, cha mất khi tôi còn rất nhỏ và chưa biết gì, một mình mẹ cố gắng nuôi ba chị em ăn học. Vì vậy mấy chị em đã cố gắng học tập và học rất giỏi để bù đắp lại công lao của mẹ. Ba chị em tôi đều thi đỗ vào các trường danh giá bậc nhất ở Hà Nội, sau khi ra trường có công việc và mức lương phù hợp. Chị hai và anh ba tôi đã có gia đình và nhà cửa đàng hoàng. Anh hai tôi đã đưa mẹ vào Sài Gòn sống cùng. Hiện tại chỉ còn mình tôi là em út vẫn chưa lấy vợ, chưa có nhà cửa gì. Tôi là lập trình viên với mức lương 25 triệu/tháng.

Bạn gái kém tôi một tuổi, cùng quê, gia đình đi làm ăn xa và định cư xa quê luôn. Cô ấy học ở Sài Gòn và đi làm ở một công ty nước ngoài, là một trong 4 công ty lớn nhất thế giới về lĩnh vực của cô ấy. Tuy vậy mức lương không cao do cô ấy mới ra trường và mới đi làm. Tuy vậy, tôi cũng không quan trọng và để ý chuyện đó, nghĩ tình yêu thực sự không phải xuất phát từ túi tiền và duy trì bởi tiền bạc, mà đó là sự đồng cảm, thương yêu nhau bất kể giá nào. Cô ấy có khuôn mặt xinh xắn và dễ thương.

Tôi cao 1m66, nặng 65kg, được mọi người nhận xét là có khuôn mặt ưa nhìn. Bạn bè và đồng nghiệp rất quý mến vì tính tôi hòa đồng, hài hước, mọi công việc tôi rất thẳng thắn và sòng phẳng. Tôi cũng biết lo lắng cho cuộc sống sau này, vì vậy tiền làm ra tôi không tiêu hết mà vẫn gửi tiết kiệm thường xuyên, nhưng tôi vẫn biết cái gì nên tiêu và cái gì cần tiết kiệm. Tôi tiêu một tháng hết 8 triệu, còn lại gửi tiết kiệm. Tôi và bạn gái quen nhau được 10 năm, hay có những bất đồng nho nhỏ nhưng cả hai vẫn quấn lấy nhau suốt 10 năm, đều là mối tình đầu của nhau. Gần đây, chúng tôi thường mâu thuẫn nho nhỏ, nhưng không dừng lại ở đó, bạn gái càng nói nhiều rồi khiến chuyện trở nên lớn hơn. Cô ấy nói tôi không có chí tiến thủ, không biết trau dồi kiến thức để tốt cho công việc và cuộc sống sau này.
Tôi hay nghiên cứu và trau dồi kiến thức trong lĩnh vực của mình nhưng rất ít khi chia sẻ với người khác về những sự cố gắng của bản thân. Cô ấy chê tôi nghèo, lương thấp rồi đòi chia tay. Tôi cứ níu kéo mãi nhưng mọi chuyện cũng không có tiến triển tốt. Tôi nghĩ mình tuy nghèo về vật chất nhưng giàu tình cảm. Tôi yêu cô ấy rất nhiều. Gần đây tôi thấy cô ấy đi chơi nhiều hơn, ít quan tâm tôi. Thực sự tôi rất buồn, viết lên đây mong mọi người cho lời khuyên. Chẳng lẽ tình yêu đầu tiên và kéo dài 10 năm của tôi lại dừng tại đây sao? Tôi phải làm gì bây giờ?
Vinh

Thu nhập 80 triệu mỗi tháng nhưng tôi vẫn băn khoăn nhiều điều

Có hôm tối về đến nhà tay còn cầm hộp cháo mua cho vợ mà lại phải tiếp khách thì tôi đành theo, không dám từ chối.

Tôi 25 tuổi, vì lý do gia đình nên phải bước chân ra xã hội từ năm 16 tuổi. Nhờ sự lanh lẹ, nhạy bén, vui vẻ và một chút may mắn cùng máu kinh doanh thừa hưởng từ gia đình mà tôi xây dựng được cho bản thân một cơ sở chế biến thực phẩm với thu nhập hơn 80 triệu/tháng. Cũng vì ra đời sớm nên tôi có nhiều mối quan hệ từ kinh doanh cho đến những người thuộc biên chế nhà nước, thậm chí là giới xã hội ngầm; thành ra tôi phải giao tiếp rất nhiều.
Tôi lấy vợ được 3 năm và có bé gái gần một tuổi. Từ khi có con tôi lao vào công việc nhiều hơn. Công việc của tôi ngày càng phát triển, quan hệ giao tiếp kiếm cho tôi những khoản tiền riêng kha khá. Nhiều khi xong công việc 9h tối về đến nhà tay còn cầm hộp cháo mua cho vợ mà lại có điện thoại reng thì cũng phải tiếp khách chứ không dám từ chối. Đó cũng là lúc vợ chồng cãi nhau nhiều hơn, ngày càng tăng.
Tôi biết quá lo công việc mà không quan tâm đến vợ con là không tốt. Vợ tôi chỉ ở nhà trông con, nhiều lần tôi cũng giải thích với vợ rằng mình còn trẻ, phải cố gắng xây dựng sự nghiệp thật vững vàng để khi lớn tuổi không cần lo nghĩ gì chuyện kinh tế. Với lại tôi đối với gia đình vợ cũng rất chu đáo, có dịp lễ lộc nào là tôi cũng chuẩn bị quà cáp gửi về quê mà thậm chí vợ tôi cũng không biết, ba mẹ vợ mua đất thiếu ít tiền tôi cũng cho mượn. Ước mơ lo cho gia đình đầm ấm, giúp đỡ những người anh em của tôi, ước mơ lấy lại những thứ ba mẹ đã mất mát luôn thôi thúc trong tôi, làm tôi lao vào kiếm tiền như con sói hoang. Anh chị có thể cho tôi lời góp ý nào giúp cân bằng được cuộc sống không?
Vinh

Mỗi dịp Tết qua tôi lại thương bố mẹ lủi thủi trong căn nhà vắng

Lúc xe tôi bắt đầu lăn bánh, nhìn bố mẹ đứng trước sân rơm rớm nước mắt mà tôi thấy thương quá.

Quê tôi ở một tỉnh đồng bằng Bắc Bộ. Từ bé nhờ sự tháo vát, tiết kiệm bố mẹ đã cho anh chị em chúng tôi được học hành đến nơi đến chốn, hiện nay 5 anh em tôi đều có cuộc sống tương đối tốt ở Hà Nội. Nhớ những ngày mới đi làm, khoảng đầu 2000, cuộc sống còn khó khăn nên đón Tết cũng đơn giản. Năm đó tôi lĩnh lương xong đi mua luôn một chiếc tivi màu, cộng với ít quà Tết đã mua từ trước, tôi chạy xe máy một mạch đến nhà làm quà cho bố mẹ và các em, cả nhà vui lắm. Xe máy tôi mua được là do có chú cho vay tiền.
Vốn dĩ gia đình cũng không khá giả nên nhà tôi đón Tết đơn giản, chẳng mua sắm gì nhiều: ít bánh kẹo, gói ít bánh chưng, vài con gà nhà nuôi sẵn, mua vài bông hoa thược dược, hoa hồng… không đào và cũng chẳng có quất. Tôi thấy nhiều người Tết đến cứ hỏi con cái lương thưởng ra làm sao và muốn con cái mua quà cáp cao sang, biếu một khoản tiền kha khá để bố mẹ sắm Tết cho mở mang với xóm làng, điều này vô tình tạo áp lực cho con cái. Có những người vì không có thu nhập tốt nên Tết đến không dám về nhà với gia đình vì nỗi lo quà cáp, biếu xén người thân. Còn bố mẹ tôi cứ con cái về là Tết vui rồi, chẳng màng đến quà cáp, tiền bạc.
Khi chúng tôi mới đi làm thu nhập còn thấp, Tết đến có biếu tiền thì bố mẹ cũng chỉ lấy một ít cho các con vui lòng. Giờ chúng tôi đi làm được nhiều năm, lập gia đình và có đủ nhà cửa, xe cộ; bố mẹ già yếu, hàng tuần chúng tôi vẫn thay nhau về thăm. Anh em tôi nhiều lần thuyết phục bố mẹ lên thành phố ở với con cháu nhưng bố mẹ không quen cuộc sống ồn ào nên chỉ ra chơi vài ngày rồi về. Chúng tôi đều làm việc ở thành phố, cách quê trên 80 km, không ai hàng ngày bên cạnh để chăm sóc bố mẹ được.
Tết năm nay cũng như mọi năm, anh em chúng tôi sắm Tết tươm tất rồi chia nhau nhà về trước Tết nhà về sau Tết để kéo dài thời gian con cháu bên ông bà. Năm nay nhà tôi về sau Tết và là nhà đi sau cùng. Khi chúng tôi chuẩn bị đi ông bà mang quà cho các cháu, rau củ quả để ăn dần. Lúc xe bắt đầu lăn bánh, nhìn bố mẹ đứng trước sân rơm rớm nước mắt mà tôi thấy thương quá, gần một tuần Tết lúc nào nhà cũng đông vui con cháu, giờ chỉ còn lại hai ông bà không buồn sao được.
Nam

Vietcombank chưa xin cổ đông nhận sáp nhập ngân hàng khác

Tờ trình chính thức tuy chưa có nội dung nhận sáp nhập nhưng Vietcombank vẫn lên kế hoạch tăng vốn, một phần để chuẩn bị khả năng M&A khi cần.

Đại hội cổ đông (ĐHCĐ) thường niên của Ngân hàng Ngoại thương Việt Nam (Vietcombank) diễn ra sáng nay (23/4). Không giống như nhiều dự đoán trước đó, ngân hàng chưa xin cổ đông thông qua chủ trương nhận sáp nhập với một ngân hàng khác tại đại hội lần này.
vcb-0-8369-1398221382.jpg
Việc tăng vốn điều lệ sẽ giúp Vietcombank chuẩn bị cho kế hoạch M&A khi cần thiết. Ảnh: Anh Quân.
Tuy nhiên, dự kiến trước đó, Vietcombank vẫn trình cổ đông kế hoạch không trả cổ tức bằng tiền mặt mà dùng lợi nhuận còn lại để tăng thêm gần 3.500 tỷ đồng vốn qua chia cổ tức bằng cổ phiếu. Trong kế hoạch sử dụng vốn được lãnh đạo ngân hàng trình cổ đông có nhắc đến mục tiêu "để chuẩn bị cho khả năng M&A khi điều kiện cho phép". Trước đó, một lãnh đạo cấp cao của Vietcombank từng hé lộ khả năng mua bán sáp nhập (M&A) nếu có cơ hội.
"M&A chắc chắn xảy ra, phải xảy ra và phải có nó để tăng trưởng. Tuy nhiên quá trình tìm kiếm đối tác phù hợp thì lại không theo ý muốn và có thể nói là chưa định được thời gian", Chủ tịch Vietcombank - Nguyễn Hòa Bình chia sẻ tại đại hội. Vị lãnh đạo này cũng cho biết Vietcombank sẽ không thể tiết lộ cụ thể dù có nhiều đồn đoán và đây cũng là cách mà ngân hàng này áp dụng với thương vụ tìm kiếm đối tác chiến lược là Mizuho năm 2011. 
Tuy nhiên, đại diện Vietcombank cũng cho biết, ngân hàng đã có những chuẩn bị về vốn, về cơ cấu thành viên Hội đồng quản trị (HĐQT) cho việc này. Hiện HĐQT của Vietcombank mới có 9 thành viên trong khi theo Luật, tối đa có thể lên 9, như vậy "room" vẫn còn. Ngoài ra, đợt này ngân hàng cũng tăng vốn để sẵn sàng chuẩn bị cho M&A khi có điều kiện.
Vietcombank hiện còn đầu tư và nắm giữ cổ phần tại nhiều ngân hàng như Eximbank, Quân đội, Saigon Bank... Chủ tịch Nguyễn Hòa Bình khẳng định chắc chắn sẽ chỉ giữ lại vốn ở những ngân hàng tốt như Quân đội (MBB), Xuất nhập khẩu (EIB). Còn những đơn vị khác, khi thị trường cho phép, ngân hàng sẽ thoái vốn để đầu tư cho hiệu quả.
Với Vietcombank, thị phần thanh toán xuất nhập khẩu liên tục giảm sút trong một vài năm gần đây. Thừa nhận thực tế này, lãnh đạo Vietcombank cho biết phần lớn nguyên nhân là xuất khẩu chỉ tăng trưởng mạnh ở khối doanh nghiệp FDI. Ông Nguyễn Hòa Bình nói, đây là những khách thân thiết của các ngân hàng nước ngoài nên Vietcombank khó chen chân. "Chúng tôi cũng đã cố gắng chen vào, chiến đấu ở đó nhưng dù sao vẫn không bằng các tổ chức tín dụng nước ngoài vốn có quan hệ trực diện, vốn là máu mủ của doanh nghiệp FDI được", ông Bình chia sẻ với cổ đông.
vcb-vip-500-1900-1398230291.jpg
Hội đồng quản trị Viecombank cho biết đã chuẩn bị sẵn sàng cho M&A. Ảnh: PV
Đến cuối năm 2013, vốn điều lệ của Vietcombank là hơn 23.174 tỷ đồng. Ngân hàng dự kiến tăng lên 26.650 tỷ đồng từ nguồn vốn chủ sở hữu (trả cổ phiếu thưởng cho cổ đông hiện hữu tỷ lệ 15%. Việc tăng vốn dự kiến thực hiện trong quý II năm nay.
Tại cuộc họp, lãnh đạo ngân hàng giải thích, với lộ trình nâng cao năng lực tài chính đến năm 2015 theo chủ trương của Ngân hàng Nhà nước, việc tăng vốn hiện nay là nhu cầu cần thiết bởi đây là cơ sở xác định giới hạn đầu tư tài sản cố định, đầu tư góp vốn.
Ngoài ra, với số vốn tăng thêm này, ngân hàng dự kiến sẽ đầu tư vào cơ sở vật chất, đầu tư công nghệ, tài sản cố định cũng như mở rộng đầu tư vốn góp vào một số đơn vị, tín dụng... 
Năm 2014, Vietcombank đặt kế hoạch lãi trước thuế 5.500 tỷ đồng (giảm nhẹ 5% so với 2013), nợ xấu dưới 3%, cổ tức chi trả tỷ lệ 10%. Ngân hàng này dự kiến mở thêm 16 chi nhánh trong năm 2014 và tăng thêm gần 1.000 nhân sự.
Cũng trong năm nay, Vietcombank dự kiến sẽ tăng mạnh trích lập dự phòng (thêm 1.500 tỷ đồng) để đảm bảo quản trị rủi ro tốt. Tổng giám đốc Nghiêm Xuân Thành cũng cho biết dự kiến sẽ bán khoảng 1.000 tỷ nợ xấu cho VAMC, tuy nhiên, quan điểm của Vietcombank không phải là đẩy hết nợ xấu sang đó và hết trách nhiệm.
Thanh Thanh Lan

SeaBank tìm đối tác sáp nhập

Chưa chốt chính thức, nhưng nhiều khả năng SeaBank sẽ tìm kiếm một ngân hàng nhỏ hơn để nhận sáp nhập trong thời gian tới.

SeaBank500-2874-1399340154.jpg
SeaBank sẽ tham gia đợt sáp nhập lần này, dự kiến đối tác sẽ là một ngân hàng quy mô nhỏ. Ảnh: SB.
Trao đổi với VnExpress, một lãnh đạo cấp cao của Ngân hàng Đông Nam Á (SeaBank) xác nhận đơn vị này đang tìm kiếm một ngân hàng để sáp nhập. Thương vụ đang ở giai đoạn "tìm hiểu" và theo vị lãnh đạo, mọi đơn vị có thể là đối tác của SeaBank. 
Nhiều khả năng, SeaBank sẽ tìm đến một ngân hàng nhỏ để góp phần làm gọn danh sách nhà băng trên thị trường. Đại diện SeaBank cũng nhấn mạnh, thương vụ M&A này không phải bắt buộc mà hoàn toàn tự nguyện. 
SeaBank có vốn điều lệ 5.466 tỷ đồng, thuộc nhóm ngân hàng quy mô vừa. Cơ cấu cổ đông lớn của SeaBank hiện gồm đối tác chiến lược là Ngân hàng Pháp Société Générale và hai cổ đông tổ chức là Công ty Thông tin di động (VMS MobiFone) và Tổng công ty Khí Việt Nam (PV Gas).
Nhiều lãnh đạo ngân hàng cho hay, nhà điều hành đang khuyến khích các tổ chức tín dụng hoạt động tốt, quy mô lớn đứng ra nhận sáp nhập một đơn vị nhỏ. Tháng trước, Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Nguyễn Văn Bình cho biết năm 2014 có thể sáp nhập thêm 6-7 ngân hàng, nâng số lượng nhà băng bị rút giấy phép, giải thể sau cuộc tái cơ cấu lên 7-10 đơn vị. 
Tại mùa Đại hội cổ đông vừa rồi, hàng loạt ngân hàng nhỏ đã đề cập tới việc sáp nhập để tồn tại. Đến nay đã có hai trường hợp chốt đối tác như Ngân hàng Mekong (Mekong Bank) về Hàng hải (Maritime Bank), Ngân hàng Phương Nam (Southern Bank) sáp nhập vào Sài Gòn Thương Tín (Sacombank). Ngoài ra, một số đơn vị khác như Ngân hàng Xăng dầu Petrolimex (PGBank), Ngân hàng Bản Việt (VietCapitalBank), Việt Á (VietABank) cũng đã ngỏ ý "mở cửa" tìm đối tác.
Thanh Thanh Lan

CEO Techcombank: Không tập trung tăng dư nợ

Ông Nguyễn Lê Quốc Anh - CEO Techcombank lý giải về kết quả tăng lợi nhuận trước thuế, ROE và ROA trong năm 2017.

Ông Nguyễn Lê Quốc Anh hiện là CEO của Ngân hàng Kỹ thương Việt Nam (Techcombank).
Ông Nguyễn Lê Quốc Anh hiện là CEO của Ngân hàng Kỹ thương Việt Nam (Techcombank).
Vì sao trong năm qua, tín dụng của Techcombank thấp hơn so với bình quân ngành? 
- Mong muốn của Hội đồng quản trị Techcombank và cá nhân tôi là xây dựng ngân hàng có hệ thống vững mạnh trong mọi tình huống biến chuyển của thị trường. Để làm được điều đó, ngân hàng không tập trung tăng mạnh dư nợ, mà tăng trưởng bảng tài sản ở mức độ bền vững.
Năm 2017, Techcombank đạt kỷ lục lợi nhuận với 8.036 tỷ đồng trước thuế. Tuy nhiên tín dụng của Techcombank tăng 15,9%, thấp hơn nhiều so với bình quân ngành là 18,17%, tỷ lệ cho vay trên huy động ở mức 76,6%. Ngân hàng đạt doanh thu cao nhưng mức độ tăng trưởng của bảng cân đối không lớn. Điều này có được do chúng tôi đã chuyển hướng sang những khách hàng vay vốn có hiệu quả cao và rủi ro thấp giúp tăng doanh thu và lợi nhuận.
Khi làm việc với nhiều khách hàng có quy mô trung và vừa, chúng tôi nhận thấy vấn đề của họ không chỉ là vốn vay hay lãi suất cao mà phần nhiều là do chi phí tài chính như chi phí bảo lãnh, thư cam kết, chuyển đổi ngoại tệ… Do đó nếu ngân hàng chỉ tập trung vào giảm lãi suất cho vay sẽ không giải quyết được vấn đề của doanh nghiệp.
Định hướng của Techcombank là không tăng trưởng tín dụng nhiều mà tập trung giải quyết, xử lý các vấn đề tài chính của doanh nghiệp nhằm giảm chi phí tài chính, tăng cường giao dịch qua ngân hàng dẫn đến tăng doanh thu.
- Ông có thể cho biết mảng dịch vụ đã ảnh hưởng thế nào đến doanh thu và lợi nhuận của Techcombank trong năm qua?
- Năm 2017, Techcombank đưa ra chiến lược đa dạng nguồn doanh thu và tăng dịch vụ khách hàng. Kết quả đạt được thu nhập ngoài lãi tăng mạnh, tỷ trọng trên tổng thu nhập tăng từ 31,7 lên 45%.
Các chỉ số ROE (tỷ suất lợi nhuận trên vốn chủ sở hữu) và ROA (tỷ suất lợi nhuận trên tổng tài sản) cao nhờ duy trì tốt tỷ lệ biên thu nhập lãi thuần (NIM) mặc dù Techcombank không tham gia cho vay tiêu dùng lãi suất cao. Bên cạnh đó, ngân hàng tập trung quản lý chi phí huy động thông qua tăng tỷ lệ tiền gửi thanh toán liên tục trong những năm qua. Tỷ lệ thu nhập phí thuần tăng lên, trong đó nguồn thu phí dịch vụ bảo hiểm tăng đều.
Hiện Techcombank đã tất toán xong nợ xấu đã bán cho Công ty quản lý tài sản các tổ chức tín dụng Việt Nam (VAMC), đồng thời kiểm soát nợ xấu ở 1,6% nhằm hạn chế ảnh hưởng đến lợi nhuận.
- Ông giải thích thế nào khi tín dụng của Techcombank tăng trưởng trong ba tháng cuối năm 2017?
- Theo báo cáo quý III/2017 tín dụng của Techcombank giảm nhưng kết quả hết năm vẫn tăng 15,9%. Như các năm trước, báo cáo được lập vào cuối mỗi quý nhưng con số trong đó không phản ảnh được toàn bộ dòng chảy của đồng tiền. 
Ngân hàng chúng tôi tập trung nhiều về cho vay ngắn hạn, do đó cuối kỳ thường là thời gian đáo hạn của doanh nghiệp. Đến cuối năm, các khoản vay ngắn hạn thường được giữ lại qua Tết.
Do vậy nếu nhìn về dòng tiền thì không giảm, nhưng nếu cắt theo từng thời điểm sẽ thấy sự khác biệt phụ thuộc vào chu kỳ đáo hạn của khách hàng.
- Theo ông, ảnh hưởng của chủ trương kiểm soát chặt cho vay bất động sản ảnh hưởng đến Techcombank như thế nào?
- Ngân hàng Nhà nước đang đưa ra chủ trương mới về kiểm soát chặt cho vay bất động sản. Techcombank có tỷ trọng cho vay mua nhà lớn trong năm qua. Tại đây, chúng tôi không tập trung cho vay mua nhà để bán hoặc cho thuê, mà hầu hết là cho vay mua để ở. Khách hàng của chúng tôi có nguồn trả nợ chứng minh cụ thể thay vì dựa trên nguồn thu kinh doanh bất động sản.
Với khách hàng doanh nghiệp, chúng tôi không lựa chọn phân khúc chiến lược là các chủ đầu tư. Thay vào đó, Techcombank đẩy mạnh cung cấp dịch vụ đấu thầu, đầu vào cho các công ty xây dựng, thi công nhằm giúp họ đảm bảo tiến độ dự án. 
Theo quy định quản trị rủi ro, cho vay đầu tư bất động sản, hệ số rủi ro áp mức 200% trong khi những khoản vay mua nhà để áp mức 50%. Như đề cập ở trên, chúng tôi không đẩy mạnh tăng trưởng tín dụng đối với nhà đầu tư bất động sản. Tỷ lệ cho vay so với huy động khoảng 76%, đây là định hướng chiến lược để ảm bảo an toàn.
- Có ý kiến cho rằng lợi nhuận lên tới hơn 8.000 tỷ đồng năm 2017 sẽ tạo một tham chiếu quá lớn cho áp lực tăng trưởng năm 2018. Ông nói gì về nhận định này?
- Trước hết tôi xin khẳng định là không có áp lực khi đưa ra mức tham chiếu này. Báo cáo hàng năm của Techcombank đều cho thấy doanh thu tăng đều 20%, trong khi đó lợi nhuận tăng nhanh hơn.
Nhưng khi đi vào chi tiết, chúng tôi đã tất toán được hết các khoản nợ xấu tồn đọng từ năm 2008 đến năm 2012 trong năm 2017, kể cả phần nợ xấu đã bán cho VAMC chúng tôi đã mua lại hết và đưa ra khỏi bảng cân đối. Khi nợ xấu đã được xử lý, ảnh hưởng của nó với lợi nhuận sẽ bị hạn chế. Điều này giúp tăng doanh thu. 
Huyền Trang

Nhân viên ngân hàng được thưởng Tết lớn

Cậu bé tự kỷ Trung Quốc kiếm hàng trăm triệu nhờ dạy yoga

Tập yoga suốt ba năm liền là cách cậu bé bảy tuổi chiến đấu với chứng tự kỷ, giúp em trở thành giáo viên yoga trẻ nhất Trung Quốc. 

Sun Chuyang (còn gọi là Mike), dù mới bảy tuổi nhưng đã kiếm được hơn 100.000 nhân dân tệ (hơn 360 triệu đồng) bằng việc dạy yoga, theo China Dailyngày 5/2. 
Sun lớn lên ở Ôn Lĩnh, Thai Châu, tỉnh Chiết Giang, phía bắc Trung Quốc. Em học yoga trong ba năm và nhận được chứng chỉ dạy yoga một năm trước, trở thành giáo viên yoga trẻ nhất Trung Quốc và có thể là trẻ nhất thế giới. 
Sun Chuyang là giáo viên yoga trẻ nhất Trung Quốc, lấy chứng chỉ giảng dạy từ sáu tuổi. Ảnh: Peoples Daily
Sun Chuyang là giáo viên yoga trẻ nhất Trung Quốc, lấy chứng chỉ giảng dạy từ sáu tuổi. Ảnh: People's Daily
Mẹ em tiết lộ con đường đến với yoga được xem như một cách để Sun chiến đấu với chứng tự kỷ. Năm hai tuổi, Sun được phát hiện mắc tự kỷ nhẹ sau khi được đưa đến một trung tâm trông trẻ. 
Bố mẹ từng quá bận rộn với công việc và không dành nhiều thời gian ở bên Sun. Để giúp Sun không bị nặng thêm, mẹ em đóng cửa hàng quần áo và đưa con đi tập yoga. Cậu bé nhanh chóng bắt nhịp với bộ môn này. 
Sun đã dạy cho hơn 100 học viên, kiếm được hàng trăm triệu đồng. 
Sun đã dạy cho hơn 100 học viên, kiếm được hàng trăm triệu đồng. 
Ở tuổi lên ba, Sun đã làm được nhiều động tác khó. Sau hai năm, em đã thoát khỏi chứng tự kỷ. 
Nhiều trung tâm yoga ở địa phương thuê Sun giảng dạy cho những học viên trẻ. Sun đã huấn luyện hơn 100 người. 
Thùy Linh

Giảng viên bế con cho sinh viên làm bài thi

Trong buổi thi hết môn ngày 7/2, thấy sinh viên vừa bế con nhỏ vừa làm bài, giảng viên Nguyễn Văn Kết đã bế em bé giúp.

Ngày 8/2, bức ảnh thầy giáo bế con cho sinh viên làm bài thi được lan truyền trên mạng xã hội. Nhiều người dành lời khen cho hành động nhân văn và gọi giảng viên là "người thầy tận tâm nhất năm".
Giảng viên Nguyễn Văn Kết (Cao đẳng Công nghệ và Thương mại Hà Nội) bế con cho sinh viên làm bài thi. Ảnh: NVCC.
Giảng viên Nguyễn Văn Kết (Cao đẳng Công nghệ và Thương mại Hà Nội) bế con cho sinh viên làm bài thi. Ảnh: NVCC.
Bức ảnh được chụp tại Cao đẳng Công nghệ và Thương mại Hà Nội vào cuối buổi thi ngày 7/2. Giảng viên trong ảnh là Nguyễn Văn Kết, khoa Kinh tế.
"Lúc đầu, sinh viên xin nghỉ buổi thi vì bận trông con nhỏ, nhưng tôi động viên và nhận bế con cho em ấy có thể chuyên tâm làm bài", giảng viên Kết chia sẻ.
Thầy Kết vừa bế em bé, vừa trông thi trong hơn một giờ. Có hai con nên thầy không gặp khó khăn khi bế ẵm, dỗ dành bé, giữ yên tĩnh cho phòng thi và vẫn hoàn thành công việc coi thi của mình. "Trộm vía, cháu bé ngoan, ăn no xong không quấy khóc", anh Kết vui vẻ kể.
Mẹ của em bé cho biết, bình thường có ông bà hỗ trợ, nhưng hôm qua bà về quê còn ông mới mổ, chồng bận làm nên chị đành đưa con 6 tháng tuổi tới trường. Lúc giảng viên Kết đề nghị giúp đỡ, chị ban đầu hơi ngại nhưng sau đó giao con.
"Em đã rất yên tâm và làm trọn vẹn bài thi. Thầy Kết thực sự là người cha thứ hai của cả lớp em", nữ sinh nói. Chị nhắc lại thời gian mang thai thường xuyên được thầy giáo hỏi thăm, động viên. "Thầy bảo chứng kiến vợ hai lần sinh nở, thầy hiểu phụ nữ vất vả như thế nào ở giai đoạn này", sinh viên kể.
Một sinh viên khác của trường cho biết, giảng viên Kết tốt tính, nhiệt tình và tâm lý. Thầy rất quan tâm đến đời sống, hoàn cảnh của mỗi sinh viên và luôn động viên cố gắng vượt lên tất cả để học tập tốt.
Quỳnh Trang

Tôi giấu gia đình chuyện vợ có con với chồng cũ

Tôi cưới vợ trong giấu giếm, không cho gia đình và mọi người biết sự thật. 

Tôi 26 tuổi, vợ đang mang bầu hơn 4 tháng, hiện tại tôi ở rể. Tôi lấy vợ trong hoàn cảnh vợ mang bầu trước. Vợ tôi đã có một đời chồng và đang nuôi con 2 tuổi, tôi rất quý bé. Cuộc sống của chúng tôi cứ thế diễn ra nhưng có những vấn đề bất cập ở đây. Tôi cưới vợ trong giấu giếm, không cho gia đình và mọi người biết sự thật. Vợ tôi tính thẳng thắn và nóng giận, được đánh giá là nhanh chán. Hiện tại chồng cũ vẫn nhắn tin gọi điện hỏi thăm làm tôi rất khó chịu. Tôi là người biết chăm lo cho gia đình, làm việc nhà, lo cơm áo gạo tiền. Nhưng vợ tôi là người đặt nặng vấn đề tiền bạc, cô ấy lúc nào cũng nói chuyện tiền làm tôi rất đau đầu.
Chúng tôi mới cưới nhau được hơn 2 tháng, nhưng từ khi kết hôn cô ấy doạ bỏ và phá thai không biết bao nhiêu lần. Tôi rất bực vì con của mình mà lúc nào vợ cũng nói bỏ. Cô ấy yêu con của chồng cũ quá, sống rất tình cảm và dành những gì tốt đẹp nhất cho con. Cũng chính vì thế mà tình cảm cô ấy dành cho tôi không được như những người đàn ông mới lấy vợ khác. Cô ấy luôn coi con là số một trong gia đình. Chuẩn bị đến Tết tôi có đặt vé cho vợ để về quê ăn tết nhưng rồi  phải đi công tác về sau một hôm, cô ấy không nghe, bảo không về nữa. Tôi hiểu lý do là cô ấy không muốn xa con một tý nào; cô ấy lấy lý do xa và đang nghén nên không về. Tôi bảo tôi về quê ăn Tết thì cô ấy viết đơn ly hôn. Mọi người cho xin ý kiến, tôi có nên nói sự thật cho gia đình biết không, bản thân cảm thấy rất day dứt vì đã lừa cả gia đình. Có nên chấp nhận đơn ly hôn của vợ? Giờ tôi đang cầm đơn ly hôn đây.
Trung

Uống thuốc tránh thai mà tôi thấy tội lỗi vì sợ

Uống thuốc tránh thai mà tôi thấy tội lỗi vì sợ

Lần đầu sau khi uống thuốc, tôi đã khóc cả đêm vì hối hận, vì nghĩ biết đâu mình đã từ chối một sinh linh. 

Quen biết anh đã nhiều năm, chủ yếu tiếp xúc qua điện thoại, tôi cũng chỉ ấn tượng ban đầu về việc anh là người nhiệt huyết, năng nổ trong công việc và có chút gì đó ranh mãnh. Lần đầu tiên gặp mặt anh không để lại ấn tượng gì trong tôi. Lần thứ 2 gặp, ngay đêm đầu tiên tôi vào công tác, anh đã chuốc say và đưa tôi vào khách sạn, tôi chống cự quyết liệt và bỏ đi ngay trong đêm. Khi gặp lại anh xin lỗi, nói anh say.
Mọi việc nếu như kết thúc ở đây khi chưa có hậu quả gì xảy ra thì tốt biết bao. Tôi ước gì mọi thứ có thể dừng lại ở đó. Những lần công tác tiếp theo, làm việc cùng anh, thực sự tôi đã bị anh thu hút, thấy anh có nhiều điểm giống mình, luôn hết mình cho công việc. Tôi nhớ có buổi họp ban dự án cùng anh, nhìn cách anh xử lý công việc quyết liệt, trán anh ướt đẫm mồ hôi, trong lòng tôi thấy ngưỡng mộ anh nhiều. Tôi biết anh là một người rất giỏi, với anh mọi thứ đều tự gây dựng, tự cố gắng. Tôi là người con gái độc lập, thế nên rất trân trọng những người có thực lực như anh. Tôi biết anh đã là chồng, là cha của người khác, đang có một gia đình hạnh phúc, với lại tình cảm trong tôi đơn thuần chỉ là sự ngưỡng mộ trong công việc của anh. Tôi cũng chưa từng nghĩ mình sẽ yêu một người có gia đình, nhưng anh kiên trì tán tỉnh, nói những lời yêu thương. Tôi lảng tránh anh nhưng do công việc chung lại vẫn phải gặp, phải liên lạc. Có lẽ anh quá từng trải, còn tôi lại ngô nghê, không biết từ khi nào tôi trở nên mù quáng. Rồi tôi lại tặc lưỡi, chắc không sao đâu, sẽ chỉ yêu anh một thời gian rất ngắn thôi, tôi thông minh tự chủ mà, chắc chắn sẽ không sa đà vào mối quan hệ này đâu.
Rồi tôi trao cho anh cái quý giá nhất của đời con gái, tôi hoảng sợ và khóc rất nhiều, có lẽ tôi đã yêu anh thật nhiều, còn với anh tôi không hiểu gì cả ngoài công việc. Tôi cầu xin anh rời xa mình, chỉ cần anh không liên hệ với tôi nữa, dù khó khăn, khổ sở thế nào tôi cũng có thể vượt qua. Anh không đồng ý, anh quá tham lam, rõ ràng anh không thể đến bên tôi nhưng cũng không cho tôi dời xa. Rồi khi anh gọi tôi lại ngoan ngoãn nghe lời, anh muốn tôi sinh con cho anh.
Giờ này, tôi quyết tâm quên bằng được anh, vì anh và vì mình nữa, tôi muốn anh được hạnh phúc. Tôi cũng rất sợ cuộc sống sóng gió, tôi đã sai và muốn sửa lại những sai lầm nhưng lại lo sợ, sợ mình sẽ có thai với anh. Dù thế nào tôi cũng cắt đứt liên lạc với anh. Hiện tại công việc của tôi khá ổn, có năng lực chuyên môn với mức lương thưởng khoảng 50 triệu/tháng, ngoài ra tôi tích lũy đủ để mua căn chung cư nhỏ. Nhưng tôi thấy như vậy thì quá tội nghiệp cho con của mình, tôi sẽ trả lời như thế nào khi con hỏi về ba? Rồi ba mẹ, người quen, dư luận, tôi sẽ phải chống chọi như thế nào? Thực sự tôi quá rối bời.
Tôi đã nghĩ hay là cứ uống thuốc để chắc chắn không có thai, rồi sẽ làm lại từ đầu, rồi sẽ quên tất cả chuyện này đi, nhưng chỉ nghĩ đến việc uống thuốc thôi tôi đã thấy tội lỗi vô cùng. Lần đầu sau khi uống thuốc, tôi đã khóc cả đêm vì hối hận, vì nghĩ biết đâu mình đã từ chối một sinh linh. Về anh, tôi sẽ quyết tâm để rời xa, tôi đã mù quáng khi nhìn vào một điểm tốt của anh, rồi yêu anh mà không thấy rằng anh thật xấu xa khi đã có vợ mà vẫn nói lời yêu thương tôi.
Như

Tôi muốn về ngoại 2 ngày Tết, gia đình chồng cũng không cho

Tôi xin mẹ chồng cho ra ngoại 2 ngày, bà lạnh lùng nói ở đây không có Tết hay sao mà phải ra ngoài đó.

Vợ chồng tôi làm việc ở Sài Gòn được 10 năm, nhà ngoại ở Thái Nguyên, còn nhà nội ở Hà Tĩnh, cách nhau khoảng 300km. Vì nhận thức được mình là dâu trưởng nên Tết đến 3 mẹ con tôi sắp xếp về từ 23, 24 để lo sắm sửa, dọn dẹp, chuẩn bị Tết ở nhà nội. Còn chồng tôi vì tính chất công việc nên 28 mới về. Tôi chỉ mong về sớm phụ chồng lo cho gia đình, rồi tối mùng một, hay mùng 2 cả nhà đón xe khách ra ngoại ăn Tết khoảng 2, 3 ngày, sau đó quay về nội ở vài ngày nữa rồi vào lại Sài Gòn, nhưng xem ra khó quá.
Tết 2017, tối mùng 2 tôi xin mẹ chồng cho ra ngoại 2 ngày, bà lạnh lùng nói ở đây không có Tết hay sao mà phải ra ngoài đó, rồi nói với 2 con tôi “mẹ mày mua nhiều áo lạnh cho 2 đứa nên phải ra ngoại mặc không nó cũ mất”... trong khi 2 miền lạnh như nhau, thậm chí ngoài Thái Nguyên thời tiết còn đẹp hơn rất nhiều. Tôi đau lòng thực sự, không biết phải nói gì. Chồng tôi thấy vợ khóc an ủi là mỗi năm sẽ ăn Tết một nơi cho công bằng. Tôi nguôi ngoai và cứ ngỡ năm nay được về nhà ngoại ăn một cái Tết trọn vẹn sau gần 8 năm lấy chồng. Nhưng mấy hôm nay chồng tôi bảo chuẩn bị 28 âm cả nhà về nội ăn Tết. Tôi phản ứng lại và viện dẫn cách làm của em chồng, thì anh nói “anh không có cái kiểu ấy đâu, em không về thì anh về, còn không thì nhà ai nấy về”. Tôi gục ngã và quyết định năm nay 3 mẹ con sẽ ăn Tết tại Sài Gòn. 
Nhìn lại bản thân, ngoài ăn nói không khéo ra, tôi rất rộng rãi với mọi người. Hai vợ chồng thu nhập khá, tôi cao hơn một chút, vì đều đi làm ở công ty cả. Còn nhà ngoại thì chiều anh (anh là rể duy nhất) nên chắc chắn không phải vì lý do khó chịu với nhà ngoại mà không muốn về. Cả bố chồng và chồng tôi đều là Đảng viên, nói chung nhà cơ bản tri thức mà sao họ không suy nghĩ thoáng hơn một chút. Tôi thật sự rất buồn, mong được chuyên gia và bạn đọc cho lời khuyên. Chúc mọi người nhiều sức khỏe.
Thanh
GS.TS Vũ Gia Hiền gợi ý:
Chào Thanh,
Người xưa nói “Đất lề quê thói”, đã cho chúng ta biết phong tục tập quán của các vùng miền là khác nhau. Đảng viên chỉ mới sau này, còn trưởng thành ở quê từ bé nên tâm lý đã được thấm sâu con người và địa chí nơi đây. Nếu nhầm lẫn chỗ này sẽ gây ra sự bất an và xung đột vô lý.
Gia đình chồng bạn quê ở Hà Tĩnh, người vùng này thường có tâm lý không đi xa nhà trong dịp Tết. Chính vì vậy, vào tối mùng 2 Tết bạn xin mẹ chồng ra ngoại 2 ngày, bà lạnh lùng, một phần là do phong tục ở quê. Tuy nhiên cũng không thể đổ lỗi hoàn toàn cho phong tục, bởi gần đây xã hội ta đã xây dựng cuộc sống bình đẳng, bình quyền và bà biết điều đó, nhất là khi bố chồng là Đảng viên, nên hơn ai hết bà hiểu cái lạc hậu, gia trưởng là khó mà chấp nhận được. Vì tức mà không thể nói thẳng nên bà kiếm cớ “ra ngoại mặc áo mới không nó cũ mất”. Đây là vấn đề rất tế nhị và cũng là cái cớ để bà nói ra thôi.
Chồng bạn thấy vợ khóc nên an ủi mỗi năm sẽ ăn Tết một nơi, đây chỉ là cách giải quyết nhanh trong hoàn cảnh bất khả kháng. Còn mấy hôm nay anh ấy bảo chuẩn bị 28 âm cả nhà về nội ăn Tết mới là thực tế, vì chồng bạn là con trưởng, mà con trưởng ở Hà Tĩnh thường sẽ về quê ăn Tết. Bởi thế chồng bạn lúc thương vợ thì nghĩ mỗi năm về một nơi, nhưng khi Tết đến lại nhớ vị trí con trai trưởng của mình. Nếu anh ấy về quê vợ ăn Tết sẽ bị cả họ nhà mình coi thường là bỏ tổ tông đi theo vợ và rất khó để thanh minh.
Bạn muốn về ngoại nhưng đoạn đường quá xa không thể đi về trong ngày, nên quyết định 3 mẹ con sẽ ăn Tết tại Sài Gòn là một cách suy nghĩ chưa thật lòng và chỉ để thỏa mãn ý chí mà thôi. Bạn nghĩ sao khi con mình không được về thăm quê dịp Tết? Trừ những trường hợp đặc biệt người ta mới phải cho con ăn Tết xa quê, còn nếu có điều kiện nhưng chỉ vì tự ái mà xử sự như vậy thì có thể bạn sẽ lại hối tiếc.
Bây giờ bạn nên bàn lại với chồng cho kỹ để tìm ra phương án đẹp nhất chứ không nên có suy nghĩ như vậy. Nếu chỉ vì Tết mà gây ra mâu thuẫn trong gia đình thì thật đáng buồn. 2 vợ chồng có thể tính toán về bên nội 3 ngày Tết làm tròn bổn phận dâu trưởng và đến mồng 4 thì ra Thái Nguyên, sau đó có thể đi từ Thái Nguyên vào Sài Gòn luôn. Vì là năm đầu thay đổi nên như thế sẽ tốt hơn, đến những năm sau khi mọi người đã quen dần thì bạn có thể về Thái Nguyên sớm hơn. Chúc bạn khéo léo.

Em bỏ đi không lời từ biệt sau khi phản bội tôi

Thay vì cuối tuần chúng tôi dành cho nhau thì em lại cùng anh kia hẹn hò đi du lịch, đi khách sạn. 

Ngày tôi quen bạn gái là lúc em học năm thứ hai đại học, còn tôi vừa phụ giúp gia đình mua bán vừa học. Em là cô gái nhỏ nhắn, xinh, quê ở Lâm Đồng, xuống thành phố học. Chúng tôi quen nhau trong câu lạc bộ tiếng Anh ở nhà văn hóa thanh niên. Cũng vì muốn nâng cao trình độ tiếng Anh và niềm đam mê ngoại ngữ mà chúng tôi đã trao đổi số điện thoại để tiện việc giao lưu học hỏi. Từ đó hai đứa quấn quýt, yêu nhau lúc nào không hay. Em ra trường được nhận ngay vào một ngân hàng nước ngoài có thu nhập tốt. Tôi do nhập ngũ nên thi đại học muộn hơn bạn bè 2 năm, gia đình cũng buôn bán tạm ổn trong thời buổi kinh tế khó khăn; tôi cũng tìm thêm việc làm để tự chi tiêu bản thân, không phụ thuộc gia đình.
Chuyện xảy ra là lúc em vào làm môi trường mới. Do là ngân hàng quốc tế và các ca làm chỉ vào ban đêm, có lẽ khách nước ngoài họ đi du lịch mở tài khoản vào thời gian ấy do lệch múi giờ; em dần dần thay đổi trong cách sinh hoạt. Các ngày nghỉ em tham gia vào những buổi tiệc thâu đêm, áo quần hàng hiệu và thức uống có độ cồn mạnh. Rồi em quen một người thợ sửa vi tính. Thay vì cuối tuần chúng tôi dành cho nhau thì em lại cùng anh kia hẹn hò đi du lịch, đi khách sạn. Tôi tình cờ đọc được tin nhắn của anh ta với em, biết họ đã phá thai được một tháng, mọi thứ dường như sụp đổ trước mắt tôi. Tôi hỏi thì em chối, hỏi mãi em cũng thú nhận. Mà em nói chỉ cảm giác thoáng qua thôi, không yêu anh ta.
Cả gia đình em biết chuyện, do mỗi lần đi khách sạn thì anh kia nhắn tin cho nhà em biết. Em bảo bị khống chế, ép buộc. Tôi thẫn thờ, không còn biết có phải sự thật không. Một ngày em dọn tất đồ ra đi không lời từ biệt, chỉ còn vỏn vẹn mảnh giấy "Em xin lỗi". Thời gian cũng trôi qua đã 6 năm. Tôi gặp lại em trong một buổi tiệc với chồng em. Dường như em hiểu ánh mắt tôi muốn nói, tôi đến gần và chúc phúc cho vợ chồng em. "Nhờ có em mà anh được như ngày hôm nay", em lầm lũi cúi gầm mặt xuống, chỉ nói lí nhí cảm ơn tôi. Không phải cuộc đời này chuyện gì cũng bằng phẳng, có sóng gió mới có bình an, có yêu sẽ có hận, sống vươn lên để còn ngẩng cao đầu.

Chị thật giỏi khi làm cho chồng em trẻ lại như tuổi 20

Anh ấy vô tư lắm, đi sang đường còn nép vào em để đọc tin nhắn, lái xe nhưng mắt cứ chăm chăm ngó vào điện thoại. Chào chị. chị em mình c...